Cách làm thơ 8 chữ – Các bài thơ mẫu hay

Cách làm thơ 8 chữ

 Bát Ngôn là thể thơ tám chữ, tức là mỗi dòng trong đoạn thơ sẽ có tám chữ.Làm thơ Bát ngôn dễ dàng hơn những thể thơ khác rất nhiều vì không bị luật thơ gò bó như những thể loại khác:

 Câu đầu tiên của bài thơ thì có thể tự do mà làm, vì không phải theo khuôn khổ nào hết.

 Câu hai và ba thì chữ cuối của câu hai và câu ba phải theo cùng vần là trắc trắc, hoặc bằng bằng, cứ hai cặp trắc lại đến hai cặp bằng cho đến hết bài thơ.

 Câu cuối cùng cũng tương tự câu đầu. không cần phải vần với câu nào hết, nhưng nếu chữ cuối của câu cuối có thể vần với chữ cuối câu đầu thì sẽ hay hơn.

 Vì Bát ngôn không có quá gò bó, từ ngữ bạn dùng sẽ làm bài thơ trở nên hay hơn, chỉ cần uốn nắn, uyển chuyển dùng từ sẽ tạo ra một bài thơ thật hấp dẫn.

  Luật bằng trắc

 Thường thì trong câu để có âm điệu du dương hễ chữ cuối có thanh trắc thì chữ thứ 3 trắc, chữ thứ 5 và 6 bằng; chữ cuối có thanh bằng thì chữ thứ 3 bằng, chữ thứ 5 và 6 trắc.

 * Chữ cuối có thanh trắc thì chữ thứ ba là thanh trắc, thứ năm hoặc sáu là thanh bằng:

 Ngắt câu chữ thứ 5 : x x T (b) B x x T   VD: Ta nghe rõ con thuyền trôi phấp phới

 Ngắt câu chữ thứ 6 : x x T x (b) B x T    VD: Vòm nho nhỏ còn ghi thương nhớ cũ

 * Chữ cuối có thanh bằng thì chữ thứ ba là thanh bằng, chữ thứ năm hoặc sáu là thanh trắc:

 Ngắt câu chữ thứ 5 : x x B (t) T x x B   VD: Lối vào sâu mấy khoá nẻo sau lưng

 Ngắt câu chữ thứ 6 : x x B x (t) T x B   VD: Lệ chia phôi ngàn thuở đọng lưng chừng

 * Ghi chú : 

 – B : phải là bằng

 – T : phải là trắc

 – b : nên là bằng, nhưng không bắt buộc

 – t : nên là trắc, nhưng không bắt buộc

 – x : bằng hoặc trắc đều được

 1. Vần liên tiếp

 Cứ hai vần bằng rồi đến hai vần trắc, hoặc hai vần trắc rồi đến hai vần bằng. Như vậy:

 * Câu 1 vần câu 2, câu 3 vần câu 4 Thí dụ:

 Ta nghe rõ con thuyền trôi phấp phới

 Non động hoang mang, tình xưa bạn mới

 Hoa chờ, tươi: mây đợi, thắm lưng đèo

 Suối quanh co bờ đá dựng cheo leo

 Sườn bích lập nâng cao trần thạch nhũ

 Vòm nho nhỏ còn ghi thương nhớ cũ

 Lệ chia phôi ngàn thuở đọng lưng chừng

 Lối vào sâu mấy khoá nẻo sau lưng

 Khe nước hẹp khép dần sau bánh lái

 Đôi bờ gấm chập chờn xê xích lại

 Nóc rêu nhung buông rủ sát ngang đầu

 Hồn phiêu dao tưởng cõi chiếc thuyền câu

 Lách hang đá bay về non nước Tấn

 (Đào Nguyên lạc lối – Vũ Hoàng Chương)

 * Hoặc là câu 2 vần câu 3, câu 4 vần câu 5. Thí dụ:

 Khách ngồi lại cùng em trong chốc nữa

 Vội vàng chi, trăng lạnh quá, khách ơi

 Đêm nay rằm: yến tiệc sáng trên trời

 Khách không ở, lòng em cô độc quá

 Khách ngồi lại cùng em! Đây gối lả

 Tay em đây mời khách ngả đầu say

 Đây rượu nồng. Và hồn của em đây

 Em cung kính đặt dưới chân hoàng tử

 (Lời kỹ nữ – Xuân Diệu)

 2. Vần chéo (Vần gián cách)

 Một vần bằng rồi tới một vần trắc. Như vậy, câu 1 vần với câu 3, câu 2 vần với câu 4. Thí dụ:

 Đuốc hoa toả, xiêm y càng rực rỡ

 Khói trầm dâng, son phấn ngát lây hương.

 Da thịt cháy, nhưng còn hơi bỡ ngỡ,

 Nấp sau rèm tơ lụa mỏng hơn sương. 

 (Động phòng hoa chúc – Vũ Hoàng Chương)

 3. Vần ôm

 Câu 1 vần với câu 4, câu 2 vần câu 3. Thí dụ:

 Trời hôm nay mưa nhiều hay rất nắng?

 Mưa tôi chả về bong bóng vỡ đầy tay

 Trời nắng ngọt ngào… tôi ở lại đây

 Như một buổi hiên nhà nàng dịu sáng

 (Tuổi mười ba – Nguyên Sa)

 Đêm thân ái có muôn hoa hồng nở

 Em tới đây tình tự một đôi lời

 Hồn phong hương trầm tuổi mộng hai mươi

 Ta nói khẽ đủ hai lòng nghe rõ 

 (Ân tình dạ khúc – Đinh Hùng)

 VÍ DỤ CHUNG: 

 Anh muốn nói dù trời đông giá lạnh

 Rét da ngoài khôn sánh rét tim côi

 Bàn thiên nhìn mâm quả với chè xôi

 Lòng xáo động bồi hồi trong tâm tưởng

 Anh muốn nói dù chúng mình đôi hướng

 Điệu đàn tơ âm hưởng vẫn rung người

 Qua đại dương hoà nhịp sóng trùng khơi

 Vượt sa mạc gởi lời muôn khát vọng

 (Anh muốn nói – Ái Hoa)

 Phân tích:

 Lạnh và sánh vần với nhau

 + Côisôi và hôi vần với nhau

 + Tưởnghướng và hưởng vần với nhau

 + Ngườikhơi và lời vần với nhau

Thơ 8 chữ về mái trường

 Nhịp trống trường

 Từ nhịp tay vỗ dắt con đi
Con lớn dậy men dần theo tiếng trống
Âm thanh mát lành, âm thanh nóng bỏng
Từ nhịp trống tròn lấp loáng mảnh sân vuông

 Tuổi thơ chập chững bước vô trường
Nghe trống điểm để đời ta bật khóc
Để ta biết oà reo sau tiết học
Nhận ra mình trong nhịp trống trang nghiêm.

 Cái âm thanh dữ dội lại rất hiền
Ta ngơ ngác trước điều chưa hiểu hết
Có niềm vui bài văn vừa kịp hết
Có nỗi buồn bài toán giải chưa xong.

 Cái âm thanh bé nhỏ lại mênh mông
Qui tụ cả hai sắc đầu xanh bạc
Sau nhịp trống thấy mình luôn đổi khác
Một dáng hình đang đợi phía xa xăm …

 Lớn khôn rồi rời mái lớp bâng khuâng
Ta mãi bước theo tiếng đời giục giã
Khi đứng trước một niềm đau vấp ngã
Lại nghe dồn tiếng trống những ngày qua…

 Thăm lại trường xưa

 Tôi trở về thăm lại mái trường xưa
Bao kỉ niệm như vừa hôm qua ấy
Đời áo trắng sao mà yêu đến vậy
Ngẫm càng vui rực cháy cả tim hồng.

 Chú phượng già ưỡn ngực đợi gió đông
Bằng lăng tím hoa xếp vòng bẽn lẽn
Mười giờ nở trên luống còn e thẹn
Tán bàng xanh nhớ hẹn đợi tôi về.

 Hít sâu vào vùng kí ức no nê
Chân nhẹ bước bên lề vuông lớp nhỏ
Trên bục giảng dáng Thầy yêu còn đó
Soạn hành trang mở ngõ trẻ vào đời.

 Tóc trắng nhiều vì bụi phấn rơi rơi
Giọng say đắm rót từng lời quý báu
Ôi! Cao cả thiêng liêng nghề nhà giáo
Đò đời đưa mấy dạo.. khách nhớ gì ?

 Hết tiết rồi.. Thầy ơi! Chậm bước đi
Em bước đến nhẹ ghì ôm Thầy lại
“Thầy có nhớ đứa học trò ngây dại ?”
Đoá hoa tươi vừa hái kính dâng Thầy.

 Vui chuyện trò đến giờ phút chia tay
Thầy trìu mến chúc tương lai rạng rỡ
Ơn trời biển khắc vào tim ghi nhớ
Hẹn ngày gần …em trở lại.. Thầy ơi!

 Viết cho ta một góc sân trường

 Thêm một lần ta đặt bút làm thơ
Thả câu chữ theo lá bàng rơi thoảng
Tặng riêng ta làm hành trang năm tháng
Góc sân trường thơ thẫn cánh chim bay.

 Ngày qua ngày nghe riết cũng hay hay
Tiếng trống trường, những nô đùa, bài giảng
Có đôi khi… bóng áo dài xa – thoáng
Nghe mênh mang …tuổi hạ thuở – xa – nào.

 Cũng có ngày trời đất chẳng ra sao
Nắng hâm hấp mưa xồn xồn quái lạ
Bãi xe ta cũng cựa mình rôm rả
Chú, anh ơi dắt hộ chiếc xe…hì.(cười)

 Mùa hạ về nghe ve hát lâm li
Ngắm phượng hồng xênh xang khoe áo mới
Ta nghe ta … một thời lưu bút gợi
Cũng bâng khuâng khi từng lớp ra trường.

 Mùa theo mùa tâm trạng xếp theo chương
Có phần ghi: Trách cuộc đời đau đáu
Phần to hơn: Cảm ơn thầy đã tạo
Cho thằng ta cơm, áo sống qua ngày.

 Ngẫm lại: Cười những sự kiện không may
Thôi chết rồi chú ơi! con …mất vé
Mặt nữ sinh đỏ hồng, khe mắt lệ
Bất chợt lòng nghe xao xuyến thương thay.

 Và cứ thế ngày cứ lại qua ngày
Ta thuộc làu những tay thon, xe máy
Cả cái TÊN cũng từ lâu quên khuấy
Miệng thầm cười tên mới… “CHÚ XE ƠI”.

Thơ 8 chữ về tình bạn

 Tình bạn thật thiêng liêng

 Sau những vui buồn mình phải chia xa
Bạn bè ơi, biết bao giờ gặp lại?
Đường đến tôi là con đường xa ngái
Nẻo tôi về dài hơn cả chuyến bay

 Yêu thương này tôi khắc lên bàn tay
Lằn chỉ tay nát nhàu khi ẩn hiện .
Đường “bạn hữu” ở đâu, nào ai biết!
Nắm tay vào vẽ một nét bình yên

 Ở nơi xa, khi băng giá triền miên
Tôi gắng giữ cho trái tim ấm áp
Da dẫu xạm đi, bàn tay khô ráp
Giữ trên môi trong trẻo một nét cười

 Để mai này, lỡ bạn có gặp tôi
Sẽ nhận ra ngay nụ cười thuở ấy
Sẽ nghe trong ta tình nồng lửa cháy
Nhóm lên bằng năm tháng, ngọt ngào ơi!

 Rồi sẽ có một ngày ta ngoái lại – Đinh Thị Thu Vân

 Rồi sẽ có một ngày ta ngoái lại

 Bạn bè ơi, khi ấy có còn nhau?

 Cơn lốc đời đưa đẩy bạn về đâu

 Ta ngoái lại tìm nhau, e mất dấu!

 Ta ngoái lại tìm nhau, mong ẩn náu

  Góc bạn bè yên ấm, cảm thông ơi!

 Ta ngoái lại rụng rời đôi cánh mỏi

 Góc bạn bè tin cậy, bớt chơi vơi…

 Ta ngoái lại tìm nhau, đừng sỏi đá

 Đừng dập dìu chi nữa trái tim hoang

 Thôi đừng nhớ đừng quên đừng xa vắng

 Xin một lần tha thứ thuở lang thang!

 Tha thứ nhé, bạn ơi, ngày cay đắng

 Ta quẩn quanh nuôi giữ xót xa mình

 Tha thứ nhé những niềm vui không vóc dáng

 Thủa yêu mê bè bạn khuất xa dần…

 Rồi sẽ có một ngày, sau tháng ngày dâu bể

 Chúng mình cùng ngoái lại tìm nhau

 Ta nói yêu thương khi mắt đổi thay màu

 Bàn tay héo cầm lâu cho ấm mãi

 Trái tim héo, nụ cười xưa dẫu héo

 Chỉ xin đừng tàn lụi chút niềm tin

 Dẫu mong manh vụn vỡ chẳng nguyên lành

 Xin hãy có một ngày nhen nhóm lại…

 Cảm xúc tình bạn

 Bạn thân ơi, dù ở nơi xa vắng

 Chưa bao giờ tôi thấy bạn rời tôi

 Khi tôi vui cũng nghe tiếng bạn cười

 Khi đau đớn, tôi nhìn ra cửa sổ

 Những tin nhắn bay qua khung cửa

 Chạm vào tôi âu yếm, vỗ về

 Trái tim tôi vui sướng lắng nghe

 Lời lặng lẽ bạn gửi bằng ý nghĩ.

Thơ 8 chữ về mẹ

MẸ TÔI – Thơ 8 Chữ: Mami Vam

 Có người mẹ hơn nửa đời tần tảo
Nặng trên vai chuyện cơm áo gạo tiền
Luôn nhẫn nại giữa dòng đời vạn biến
Nét nhân từ Người sánh tựa cô tiên.

 Có người mẹ qua bao mùa giông bão
Lắm khó khăn da thô ráp chai sần…
Đổi tuổi xuân cùng mồ hôi nước mắt
Cho con mình được khôn lớn thành nhân.

 Có người mẹ tấm lòng luôn rộng mở
Chở che con tha thứ lúc lỗi lầm
Dù phải nhận về mình bao cay đắng
Chẳng oán hờn vì hai chữ tình thâm.

 Có người mẹ giờ đây không còn nữa
Bóng hình người mãi ngự trị tim tôi
Không giàu sang không uy quyền địa vị
Luôn yêu thương trân quý nhất trên đời…!!!

 TRÁI TIM CỦA MẸ – Thơ 8 Chữ: Dung Bùi

 Con sinh ra nơi tiếng khóc chào đời
Nghe tiếng hát à ơi con của Mẹ
Dòng sữa ngọt Mẹ cho con từ bé
Miếng cơm nhai từ đứa trẻ nằm nôi

 Tập cho con biết nói lại biết ngồi
Biết vòng tay nụ cười con ạ Mẹ
Chạy lẫm đẫm, Mẹ theo sau sợ té
Giọt mồ hôi đỗ nhẹ trán Mẹ rồi

 Mẹ vẫn cười nét hiền hậu Mẹ ôi !
Vòng tay ấm ôm con rồi siết chặt
Ôi sung sướng con nhìn qua ánh mắt
Ngấn lệ trào trên khuôn mặt Mẹ yêu

 Những đêm Đông giá lạnh gió thổi nhiều
Mẹ trăn trở ôm con yêu của Mẹ
Dỗ giấc nồng nhè nhẹ hát lời ru
Biết gì đâu một đứa nhỏ đần đù

 Ngồi cạnh Mẹ bóng mù u che mát
Lo cho con những cơm chiều đạm bạc
Đi học về nghe câu hát Mẹ yêu
Mẹ cho con tình mang nặng quá nhiều

 Mười ba tuổi biết bao nhiêu nặng nợ
Tóc phai màu con còn nhớ Mẹ ơi !
Đứa con yêu thương nhớ Mẹ suốt đời
Mùa hạ đến, nước mắt rơi ngày giỗ Mẹ !!

 MẸ LÀ DUY NHẤT TRONG CON – Thơ 8 Chữ: Bằng Lăng Tím

 Sau chín tháng Mẹ nhọc nhằn vất vả
Một ngày vui nay con đã chào đời
Sữa mẹ tràn bú đi nhé con ơi
Môi chúm chím con cười ôm lấy Mẹ

 Niềm hạnh phúc nhìn con mình thơ bé
Lúc con đau lặng lẽ suốt đêm dài
Mong lớn dần con vững bước tương lai
Lời âu yếm con nhớ hoài đáy dạ

 Tình Mẹ đó bao la như biển cả
Là suối nguồn… là hoa lá thơm hương
Là niềm tin cho con bước trên đường
Là trăng tỏ… là vầng dương ngày mới

 Mẹ duy nhất không có gì sánh nổi
Nhớ thật nhiều thầm gọi tiếng Mẹ ơi
Lời ru xưa theo con suốt cuộc đời
Mẹ tất cả bầu trời đầy nắng ấm.

MẸ CỦA TÔI – Thơ 8 Chữ: Cỏ Hoang Tình Buồn

Cả cuộc đời Mẹ một nắng hai sương
Lặng lẽ mãi suốt đêm trường bão nỗi
Bước gian truân một thời luôn lặn lội
Nuôi nấng con sớm tối chỉ riêng mình.

 Dù thăng trầm vẫn bình tĩnh lặng thinh
Luôn giữ trọn nghĩa tình sau như trước
Bến đò ngang ngày vượt qua mấy lượt
Nhìn con vui Mẹ ngước mặt mĩm cười.

 Mắt Mẹ buồn rười rượi chẳng còn tươi
Bởi lạnh buốt thu người trong góc nhỏ
Mãi thương con dặn dò không bỏ ngỏ
Lắm đắng cay cũng vượt khó giữa đời.

 Rồi một ngày…chiếc lá bỗng rụng rơi
Mẹ vắng bóng không một lời trăn trối
“Lòng kính dâng mong Mẹ hiền thứ tội
Chốn trần gian con phạm lỗi đã nhiều”.

Thơ 8 chữ về môi trường

 Cuộc sống mới kéo theo nhiều nguy ngại
Bởi con người gây hại chính con người
Bao môi trường của đất nước đẹp tươi
Nay hủy hoại bởi bao người sai trái !

 Tài nguyên rừng đã bao phen lửa cháy
Bởi lòng tham vô đáy của con người
Nơi phát hoang, nơi cưa chặt tơi bời
Nơi đào bới, nơi công trình thủy điện ?

 Tài nguyên nước giờ đây… ôi, cạn kiệt
Bao dòng sông đã chết chẳng thông dòng
Nước thải vô tư xả xuống ruộng đồng
“Tàn hại cả giống côn trùng cây cỏ” (*)

 Còn không khí thì lại càng khó thở
Bởi mùi hôi của rác, của công trình
Bao tiếng ồn, xe cộ cứ đua tranh
Cấp quản lý lại còn cho nhập …rác !

 Đất đai chẳng còn đâu mà canh tác
Bao ruộng đồng xanh ngát hóa nhà cao
Lạm dụng trừ sâu, bảo vệ hoa màu
Gây ngộ độc lẫn nhau mà không biết

 Môi trường sống tự nhiên đang rên xiết
Bởi bàn tay hủy diệt của con người
Và cuộc đời – một xã hội tươi vui
Còn đâu nữa khi tình người giá lạnh !

 Bao trường học kinh hoàng cơn …bất hạnh
Trước hiểm nguy nạn bạo lực học đường
Tình thầy trò, nghĩa bè bạn chẳng thương
Gây án mạng tang thương ngành giáo dục

 Cả xã hội ngỡ ngàng trong bạo lực
Từ tinh thần, kinh tế đến hình hài
Bao gia đình tan nát bởi vì ai ?
Đành thắc thỏm trong tai bay họa gởi !…

 Thế mới biết môi trường khan tiếng gọi
Từ tự nhiên, xã hội …Lỗi do người
Luật chưa nghiêm, công bằng chẳng tới nơi
Nên đau đớn người hại người … Chua xót !

  

  

  

  

  

  

  

  

 Tag: chế 9 quê các violet sưu tầm quy tắc